Đang Trực Tuyến

478 người đang online trong đó bao gồm 8 thành viên, 437 khách và 33 robots
  1. good88casa1,
  2. Wilburcax,
  3. Patrickham,
  4. inanbaobi

Cách viết truyện ngôn tình trên mạng

Thảo luận trong 'Quảng Cáo' bắt đầu bởi Quy Lee, 24 Tháng mười 2023.

  1. Quy Lee

    Quy Lee Auto Bots

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    508
    Cách viết tiểu thuyết cho người mới bắt đầu

    Bất cứ chuyện gì khi làm lần đầu tiên cũng sẽ gặp muôn vàng khó khăn. Vì bạn không quen biết đó cho nên từ việc nhỏ tới bạn lớn bạn luôn cảm thấy nó khó khăn muôn vàn. Khi quen thuộc rồi bạn sẽ thấy những vấn đề làm mình vò đầu bứt tóc ngày xưa chỉ là chuyện cỏn con như uống một ly nước ăn một miếng bánh mà thôi. Với mình mà nói chắc đơn giản nhất để viết một cuốn tiểu thuyết là cầm bút lên mà viết. Khi biết được một chữ rồi chữ thứ hai nó sẽ tự nhiên tuôn ra và dần dần nó sẽ hình thành một câu một chương và hoàn chỉnh một câu chuyện.

    [​IMG]

    Đương nhiên không phải ai cũng thích cái kiểu tự nhiên kiểu này không một con sáo nào hết. Có cả một quy trình để biết một cuốn tiểu thuyết cho những bạn không biết bắt đầu từ đâu. Nhưng bản thân mình thì lại chuộng cái kiểu không kế hoạch không bài bản cứ viết những gì mình muốn hơn. Đương nhiên nếu chọn cách này thì bạn sẽ gặp rất nhiều vấn đề nhất là bí ý tưởng viết tới giữa chừng chả biết viết cái gì nữa.

    1. Ý tưởng

    Không có cái gì tự nhiên mà có khi có một ý tưởng muốn viết thứ gì đó thì bạn mới có thể viết ra được. Trên đời này biết bao nhiêu cuốn tiểu thuyết. Bạn đã đọc được bao nhiêu cuốn rồi và bạn muốn viết một cuốn tiểu thuyết như thế nào. Nó thuộc thể loại gì và nó có điểm gì đặc biệt khác với các thế hệ tiểu thuyết đi trước.

    Lúc trước mình viết tiểu thuyết tiểu thể loại viết chơi chơi hoàn toàn không có kế hoạch không có ý tưởng gì mới lạ cả. Sau này đọc lại những cuốn tiểu thuyết mình viết hồi cấp 2 mới thấy như những gói mì ăn liền vậy. Nhìn thì hấp dẫn độ dày cũng ổn nhưng chẳng có chất dinh dưỡng gì hết. Đọc thì như nhai mì tôm nguội vậy. Vừa dai vừa lạnh vừa khô khan khó nuốt.

    [​IMG]

    Trước khi bước một cuốn tiểu thuyết nào đó bạn hãy suy nghĩ kỹ mình muốn viết thứ gì.

    Và nó có điểm khác biệt gì với những cuốn tiểu thuyết bạn từng đọc. Mọi cuốn tiểu thuyết như một con người vậy. Mỗi người đều có những đặc điểm riêng của mình hãy tạo ra một cuốn tiểu thuyết độc nhất vô nhị của chính bạn chứ không phải là bản photocopy của người khác.

    2. Quyết tâm

    Nếu đã viết một cuốn tiểu thuyết thì hãy viết cho đàng hoàng. Quyết tâm hoàn thành cuốn đó chứ đừng làm lững lờ hơn nữa rồi bỏ đó. Khi bắt đầu một cuốn tiểu thuyết bạn chỉ nên tập trung viết một cuốn thôi chứ nhiều quá bạn sẽ bị rối.

    Hiện giờ mình cũng đang bỏ dở một bộ bởi vì càng viết mình càng thấy nó khô khan y như những bộ tiểu thuyết mà mình đã đọc rồi. Cho nên mình quyết định tạm dừng cho tới khi nào thì có ý tưởng mới viết tiếp. Bởi thứ mình muốn là một quyển sách độc nhất vô nhị của mình chứ không phải là ý tưởng của người khác được mình chép lại.

    [​IMG]

    3. Đọc nhiều tiểu thuyết

    Thật ra cách đơn giản nhất để bước tới con đường viết văn là bạn phải đọc thật nhiều vô để lấy ý tưởng. Để biết được các con đường của người khác đi như thế nào để tạo ra con đường của riêng mình. Khi không biết biết gì mình thường sẽ đọc sách và review lại cuốn sách đó. Một cuốn sách và một thế giới khác mở ra một cuốn sách bạn sẽ thấy được một khoảng trời khác.

    Tiểu thuyết cũng phân ba bảy loại truyện ngắn, truyện dài, truyện hay truyện dở gì cũng đầy đủ có cả trên mạng. Thật ra mình khuyên các bạn nếu muốn rèn luyện kỹ năng viết văn của mình nên chọn những câu chuyện đã được người khác đọc rồi review lại cho vậy bạn sẽ lập ra được rất nhiều chuyện rác. Nó sẽ giúp bạn đỡ mất thời gian hơn. Bản thân mình thì lại viết review nhiều hơn đọc đọc review. Bởi vì mình cảm thấy mỗi câu chuyện là một người khác nhau có người tốt có người xấu. Cũng như có truyện hay truyện dỡ. Chỉ có chính bản thân mình cảm nhận mới chân thật nhất người khác chỉ là giới thiệu lại cho bạn biết cảm nhận của người ta thôi.

    [​IMG]

    Không phải tất cả các tiệm mà bị chê đều là những rác rưởi trong đó cũng cần phải có những ý tưởng khá hay. Tuy rằng rất ít nhưng đôi khi bạn lại như nhặt được vàng đó chứ.

    4. Kế hoạch

    Viết tên của mỗi chương sách và quyết định nội dung của mỗi chương, bằng cách này, bạn sẽ luôn biết rõ hướng đi của câu chuyện. Viết về nhân vật của bạn trong chương đầu tiên cũng là một ý hay.

    [​IMG]

    Mỗi trường sách là một câu chuyện ngắn bạn có thể chia câu chuyện ra thành nhiều chương. Lúc nhỏ coi tivi bạn có phát hiện những bộ phim truyền hình dài tập thường cuối mỗi tập sẽ là một câu hỏi chứ không phải là một kết thúc. Bởi chỉ như thế khán giả mới có thể mong chờ và tập tiếp theo chứ mọi câu hỏi đều được trả lời thì nhiều khi người ta lười xem trực tiếp theo rồi sao. Hãy tập cắt văn sao cho tới cuối chương nó là một câu hỏi. Chương sau thắc mắc sẽ được giải đáp chứ không phải là một kết cục.

    Bìa truyện và tên truyện nó là yếu tố quan trọng nhất của người đọc quyết định có ghé xem phần văn án của bạn không. Bản thân mình thường xuyên đọc truyện. Cách chọn truyện của mình bước đầu tiên là phải xem đề truyện và tên truyện có hợp ý nào không. Mình mới dừng lại xem phần giới thiệu. Những bộ truyện và điều kiện không hợp ý hay tên truyện không hay mình đều chả thèm ghé qua.

    Đây là thời đại hiện đại biết bao nhiêu cuốn truyện được tạo ra mỗi ngày. Không những thế những cuốn truyện mới này còn không thu phí nữa bạn phải cạnh tranh dữ dằn lắm mới có thể kiếm được vị trí trong mắt người xem. Điều đầu tiên của một tác giả mới vào nghề và thu hút được lượt quan tâm của đọc giả.

    5. Bắt tay vào biết

    Chỉ khi bạn bắt đầu biết bạn mới có thể hoàn thành một cuốn tiểu thuyết chứ bạn cứ tưởng tượng rồi lập kế hoạch mông lung lắm. Chưa biết bạn mới thấy kế hoạch của mình nó có hợp lý không những câu từ của các nhân vật nói ra nó có phù hợp với bối cảnh không. Và câu chuyện bạn viết ra nó có đủ chân thật hay không hay chỉ là những ảo tưởng vô lý. Thật ra với mình một cuốn tiểu thuyết là một thế giới khác. Viết một cuốn tiểu thuyết cũng như bạn tạo ra một thế giới khác vậy. Cho dù những điều vô lý hư cấu bạn cũng phải làm sao cho nó hợp lý.

    [​IMG]

    Cầm cây bút trong tay bạn có thể từ không nói có từ có nói không. Người ta từng nói ngôn từ là thứ vũ khí sắc bén nhất. Ngôn từ ở đây không chỉ thể hiện qua lời nói mà còn cả những câu văn được viết trên giấy. Với mình mà nói những câu văn viết trên giấy nó còn có thể lan xa hơn cả những lời nói.

    Đối với những cây bút mới bạn có thể tìm các diễn đàn để có thể có người đồng hành cùng bạn trong con đường sáng tác. Đến với dembuon.vn bạn sẽ tìm được nhiều người đồng hành cùng đi trên chặng đường này. Ở đây bạn sẽ được nhận những bút tương ứng với lượng người đọc của mình. Những bài viết đầu tiên thường có nhiều lỗi lầm mà mình không nhận ra. Khi có nhiều người đọc bạn sẽ phát hiện những lỗi sai thường gặp của mình và sửa nó.

    Viết bài ở Vietnam overnight khi có thắc mắc gì bạn có thể hỏi những người đi trước ở đây mọi người nhiệt tình giúp đỡ lẫn nhau cùng tiến bộ hơn. Không ai là hoàn hảo cả lúc bắt đầu mọi thứ đều rắc rối. Còn gì tuyệt vời hơn nếu biết được con người của người khác đi để mình có thêm nhiều lựa chọn hơn.

    6. Kết thúc

    Có mở đầu là sẽ có kết cục Bạn muốn tạo ra một kết cục như thế nào. Nhân văn có hậu, ác giả ác báo hay chỉ cần đứa con tinh thần của bạn là nhân vật chính hạnh phúc thì những chuyện khác chỉ là mây bay ngang trời. Có rất nhiều kiểu kết cục cho bạn lựa chọn kiểu kết cục mở thường được nhiều lời lựa chọn. Bởi vì còn có thể viết thêm phần ngoại truyện. Tạo ra cho độc giả cảm giác nhân vật vẫn đang tiếp tục sống cuộc đời của họ. Hoặc cũng có một cách khác là giết hết đời của nhân vật tới lúc mà họ chết luôn. Không phải kiểu như nhật ký ghi một ngày hai ngày mà ghi hết ý tưởng của bạn kết thúc câu chuyện rồi làm thêm một chương cuối cùng. Một cảnh vai chính già rồi chết hay sao miễn là ngủm củ tỏi là được.

    [​IMG]

    7. Thông điệp

    Mỗi câu chuyện là một thông điệp khác nhau câu chuyện của bạn nó có ý nghĩa gì. Cho dù nó chỉ là một câu chuyện tình yêu đơn thuần ngọt ngào. Hay chỉ là chuyện đời sống thường ngày nhưng hãy truyền vào nó những năng lượng tích cực. Đừng đem những cái tiêu cực hay vi phạm pháp luật viết thành những bộ truyện. Ngày nay trẻ em đọc truyện rất sớm nhiều bé chưa đủ tuổi nhận thức cái gì đúng cái gì sai.

    Bản thân mình đọc tiểu thuyết từ rất sớm lớp 5 lớp 6 là mình đã bắt đầu u mê rồi. Lúc đó thế giới quan của mình còn khá mơ hồ mình không phân rõ đúng sai lắm. Chỉ cần là nhân vật chính thì mình luôn mặc định nhân vật chính luôn luôn hạnh phúc và luôn luôn chính xác.

    [​IMG]

    Giờ lớn lên rồi coi lại những bộ truyện mà mình đọc hồi đó thấy mình đọc toàn là thứ gì không à. Truyện ngược thân ngược tâm mấy chi tiết cầm tù đó đủ để nam chính vô tù bóc lịch rồi. Chứ không có vụ cái hở ra là cầm tù con người ta. Nhốt ở nhà không cho tiếp xúc với người khác không cho ra đường không cho đi làm. Cảnh sát thì chả thấy bóng dáng ở đâu. Nữ chính thì chẳng biết liên hệ người thân hay báo cảnh sát chỉ biết ngồi đó khóc. Rõ ràng có điện thoại trong tay vậy mà ngồi đó điện nghe trà xanh nói chuyện. Vậy mà không gọi điện thoại báo công an vô lý hết sức.

    Cái kiểu mà vai chính coi trời bằng vung không coi ai ra gì hở một cái là phạm pháp luật. Mà người xung quanh không một cái người nào phản ứng là báo công an cả. Một đám người chỉ lo xài được rừng mà thôi nhiều khi tưởng đâu đang sống ở thời tiền sử không chứ.

    Mình nói tới đây thôi nhé. Chúc các bạn viết ra được một bộ tiểu thuyết hợp tâm ý của mình nhất.

    Tuyết Tuyết Lan Lan.
     
Trả lời qua Facebook

Chia sẻ trang này